Quân Nhân Nguyện Yêu Em

Chương 47: Bắt đầu kế hoạch




Vương Thần Kiêu nghe quản gia gọi điện tới thông báo thì mày nhíu lại. Ngoài bản thân ra cô chẳng đem theo vật gì có thể liên lạc và trao đổi cả. Anh bảo người làm gọi lại số điện thoại đó, hỏi cô đang ở bệnh viện nào
Triệu Minh Vi biết rằng anh sẽ hỏi như vậy nên trả lời rằng mình đang ở bệnh viện nhân dân, không ở trong thành phố. Nói rằng khoảng ba ngày sẽ trở về
Với kế hoạch mà cô lập ra thì có lẽ sẽ mất rất nhiều thời gian. Nếu cô cứ theo kế hoạch làm thì anh sẽ nghi ngờ, vì thế cho nên cô quyết định ba ngày sau trở về, sau đó sẽ tiếp tục hành động theo kế hoạch
Sau khi điều tra về Phan Thuỳ Lương, Bích Thảo cũng giật mình không thôi. Thế mà đội của cô lại bỏ qua một con mồi nguy hiểm thế này quanh quẩn ngoài vòng pháp luật
May mà Triệu Minh Vi ra lệnh điều tra nếu không, e rằng kế hoạch lại phải kéo dài hơn.
Trong phòng họp, không khí lành lạnh phát run. Triệu Minh Vi tiếp tục đưa ra nhiều thông tin hành động: “Còn có Ngô Trương, dạo gần đây hắn hành động theo lối đi khác. Như Minh Ngọc đã nói, mục địch của hắn chính là Vương Thần Kiêu. Tránh bị nghi ngờ tôi sẽ theo sát lối đi của hắn, còn lại cứ theo kế hoạch mà làm”
Nghe cô nói xong Bích Vân nhăn mày, lo lắng nói: “Không được, đội trưởng Ngô Trương là người mưu mẹo, một mình ngài không thể đối phó với hắn ta. Huống hồ Vương Thần Kiêu rất biết tính toán, có lẽ cũng biết mục đích của Ngô Trương, cứ để Vương Thần Kiêu xử lí hắn ta”
Triệu Minh Vi biết rằng Bích Vân lo lắng cho mình, nhưng cô không thích lời nói này của cô ấy. Nếu để cho Vương Thần Kiêu xử lý hắn ta. Vậy người phụ nữ đó sẽ nghi ngờ, tới lúc đó nhiệm vụ của bọn họ lại càng thêm khó khăn
Sau ba ngày làm việc mệt mỏi ở trong quân khu, Triệu Minh Vi ra đường lớn bắt xe trở về thành phố. Phía sau có người theo dõi. Triệu Minh Vi nghiến răng, chết tiệt. Không cần nghĩ cũng biết người của Lục Nhất Bạch.
Người phía sau biết mình đã bị lộ, nhanh chóng tiến về phía cô. Thế nhưng hắn lại đề cao bản lĩnh của mình, chưa đi được ba bước, trên đầu hắn liền xuất hiện một cú đá. Triệu Minh Vi thu hồi chân, nắm lấy cổ áo hắn hỏi: “Lục Nhất Bạch bị bắt, mày còn không chịu rút lui? Nói! Ngô Trương ở đâu?”
Tên đó nằm trên đất, sợ hãi khai ra hết. Vốn dĩ, Ngô Trương bắt được hắn, bảo hắn theo dõi cô. Lúc ra khỏi thành phố bị mất dấu. Cậu ta liền ở lại vị trí này đợi cô xuất hiện. Tưởng rằng cô sẽ không quay lại, ai ngờ lúc hắn ta bỏ cuộc thì cô xuất hiện
Triệu Minh Vi đoán ra ý đồ của Ngô Trương, lấy điện thoại của cậu ta gọi điện cho Tố Như: “Cậu lần theo vị trí của điện thoại này, báo cáo với toàn đội, chuẩn bị lực lượng để hành động”
Tố Như bất ngờ, kế hoạch lần này bọn họ nằm trong thế bị động. Giờ đây nghe Triệu Minh Vi nói như thế liền lo lắng: “Có chuyện gì?”
“Đừng hỏi nhiều, làm như tớ nói. Trong vòng 12 tiếng phải bắt được Ngô Trương! Mai phục gần địa điểm đó, Vương Thần Kiêu nằm trong kế hoạch của hắn ta, tới lúc đó nhơ tránh mặt anh ấy, tránh bứt dây động rừng”
Tố Như ra lệnh cho tất cả mọi người bắt đầu kiểm tra trang bị. Rồi cô cài đặt thiết bị định vị, nhắc nhở mọi người chú ý chuẩn bị tác chiến
Hành động lần này của bọn họ không phải là chuyện nhỏ, toàn bộ thành viên trong WAG đều tham gia vào vụ việc lần này. Đủ thấy được tính nghiêm trọng của nó
................
Phía bên Vương Thần Kiêu ba ngay nay cũng đang chuẩn bị vào việc. Nhận được lệnh của cấp trên liền vào phòng họp
Vương Thần Kiêu một thân quân phục nghiêm túc ngồi ở vị trí chủ đạo. Nghe mọi người báo cáo tình hình dạo gần đây
Quân đội phía Nam bọn anh dạo gần đây đang cùng quân đội nước ngoài hợp tác để bắt đường dây tẩu thoát qua biên giới.
Sau khi đám người kia đã vượt biên sang nước, phía bên quân đội nước ngoài cũng không dám manh động chạm vào vạch đường biên. Sợ rằng một khi vào thu gọn tất cả đường dây kia. Sẽ nổ ra xung đột hai nước
Nhận thấy bọn chúng dừng chân tại thành phố này đã một thời gian, quân đội nước ngoài cũng nhanh chóng rời nước hợp tác. Dù sao đi nữa đây cũng không phải là lãnh thổ của bọn họ
Lần hợp tác này, bọn họ chỉ có thể đứng sau hổ trợ quân đội phía Nam đây. Chứ không có quyền bắt tội phạm rời đi khi không có được cấp chứng của hai nước
Bởi vì một số trong đám người tội phạm kia mang quốc tịch của nước S này. Cho nên việc bắt và giam giữ đành phải để quân đội phía Nam
Trong phòng họp, quân đội nước ngoài cũng phát biểu ý kiến. Dù sao đi nữa bọn họ cũng quen thuộc với lối đi của bọn tội phạm này hơn mọi người ở đây
Sau khi cuộc họp kết thúc, tất cả mọi người đều rời đi. Dịch Thiên đi đến gần Vương Thần Kiêu
“Mong rằng vợ cậu không liên quan đến đám người này. Dù sao, tất cả hồ sơ của cô ấy đều được bảo mật cao như thế! Nói không đề phòng là giả, chỉ mong Dương Mạnh có thể nhanh chóng điều tra ra”
Vương Thần Kiêu gần đây đã có chút nghi ngờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.